Từ "phóng uế" trong tiếng Việt có nghĩa là đi tiểu hoặc đi đại tiện (ỉa đái) không đúng nơi, đúng chỗ. Đây là một từ hơi trang trọng và thường được sử dụng trong các văn bản chính thức hoặc trong giao tiếp khi muốn nói đến hành động không văn minh này.
Định nghĩa:
Ví dụ sử dụng:
Các biến thể và từ gần giống:
Đi tiểu: Là hành động phóng uế nhưng chỉ nói về việc tiểu tiện (nước tiểu).
Đi đại tiện: Là hành động phóng uế nhưng chỉ nói về việc ị (phân).
Phóng uế: Từ này thường mang nghĩa tổng quát hơn, bao gồm cả đi tiểu và đi đại tiện.
Từ đồng nghĩa và liên quan:
Phóng thích: Trong một số ngữ cảnh có thể sử dụng từ này để chỉ hành động thải ra, nhưng thường không dùng để chỉ việc đi tiểu hay đại tiện.
Bị ỉa: Từ lóng, chỉ hành động đi đại tiện, nhưng ít trang trọng hơn.
Lưu ý:
Từ "phóng uế" thường được sử dụng trong ngữ cảnh chính thức hoặc khi cần nhấn mạnh về sự không văn minh của hành động này.
Trong giao tiếp hàng ngày, người ta thường dùng các từ như "đi tiểu", "đi ị" để nói về hành động này một cách nhẹ nhàng và tự nhiên hơn.